Bức tranh “Có đôi” (120x60 cm, 2024) là một tuyên ngôn mạnh mẽ về sự kết nối thiêng liêng giữa hai thực thể – không chỉ là nam và nữ, mà còn là hai linh hồn, hai nửa bất toàn trong cuộc sống đang tìm cách hoàn thiện lẫn nhau. Tác phẩm sử dụng hình thể tối giản, đường cong lớn và đường nét đứt gãy để tạo nên hình ảnh một cặp đôi gắn bó mật thiết, như thể họ được tạo thành từ một khối duy nhất nhưng đã qua thử thách rạn vỡ, tái sinh và gắn kết lại. Những gam màu đất cháy, đen xám và ánh vàng không chỉ gợi nhắc đến cội nguồn, sự sống, mà còn mang lại cảm giác nồng nàn, khổ đau và kỳ vọng. Đám mây trắng nổi bật phía trên như một biểu tượng của hơi thở, linh hồn, hay một thế giới vượt lên trên bản thể, nơi sự sống mới được gieo mầm từ những giọt sáng bay lên – có thể là trứng, ý niệm thai sinh, hoặc chính là tia hy vọng. “Có đôi” không chỉ miêu tả một mối quan hệ thân xác mà còn là sự chia sẻ, gắn bó, vượt qua nghịch cảnh – đặc biệt là trong hành trình vượt cạn, khi người phụ nữ không chỉ sinh ra sự sống mà còn cần một bàn tay nắm lấy, một hơi ấm bên cạnh. Bức tranh làm nổi bật ý niệm: vượt cạn không chỉ là của riêng người mẹ, mà là một hành trình của cả hai – cùng vượt qua đau đớn, cùng chịu trách nhiệm cho sự sống mới. Trong thời đại mà cá nhân hóa đang lấn át tinh thần cộng sinh, tác phẩm như một lời nhắc nhở rằng tình yêu, sinh nở và nhân tính luôn cần “có đôi”. Đặt cạnh các tác phẩm cùng chủ đề, “Có đôi” khác biệt ở sự dung dị và thô mộc đầy chủ ý – không tô vẽ cảm xúc một cách lãng mạn, mà đưa người xem đối diện với bản chất sinh học và tâm linh trần trụi của đời sống. Đây là một bức tranh dũng cảm, nhân văn và sâu sắc, xứng đáng được chiêm nghiệm lâu dài.